Chiếc lược ngà của nguyễn quang sáng
Chiếc lược ngà là truyện ngắn của Nguyễn quang đãng Sáng, được xuất bản vào năm 1966. Cuốn sách đã trở thành biểu tượng thiêng liêng cho tình phụ tử đẹp đẽ đồng thời chứa đựng những ý nghĩa lớn lao cơ mà cuộc sống mang lại.
Bạn đang xem: Chiếc lược ngà của nguyễn quang sáng
Nguyễn quang quẻ Sáng và Chiếc lược ngà
Nhắc đến văn học phòng chiến chống Mỹ cứu nước giai đoạn 1945 – 1975, bọn họ có thể bắt gặp những gương mặt quen thuộc thuộc như Nguyễn Công Hoan, Nguyễn Huy Tưởng tuyệt Anh Đức cùng thật thiếu sót lúc bỏ qua Nguyễn quang Sáng, một cây cây bút gắn bó với số phận nhỏ người vào chiến tranh.

Nhà văn vẫn thường gọi bản thân là người “xương nam thịt Bắc” bởi lẽ ông sinh ra và lớn lên ở An Giang nhưng lại bao gồm gần nhị mươi năm chiến đấu cũng như làm cho việc tại Hà Nội, Nguyễn quang Sáng thuộc vào số không nhiều những nhà văn được chứng kiến thăng trầm đi qua bên trên đất nước.
“Tôi trưởng thành ở Hà Nội cùng chỉ ra đó, tôi mới viết văn được.”
Là cây bút truyện ngắn tài năng kiêm công ty biên kịch, Nguyễn quang quẻ Sáng bắt đầu sự nghiệp cầm cây bút vào năm 1952, ông thử mình với nhiều thể loại và gồm một số tác phẩm nổi bật như Con chim vàng, Đất lửa, Mùa gió chướng hay cái sông thơ ấu.
Nguyễn quang Sáng gồm văn phong gần gũi, giản dị, đơn vị văn đã dùng những trang sách để đến gần hơn với nhân dân, xem con người là đồng trung tâm nhằm ngợi ca tinh thần, phẩm chất tốt đẹp của họ đồng thời qua đó, ông tất cả thể phản ánh được cuộcchiến đấutrường kỳ của dân tộc.

Trong suốt quá trình cầm bút, Nguyễn quang đãng Sáng luôn tự hỏi bản thân rằng, liệu bản thân đã làm cho tròn trách nhiệm của một nhà văn tốt chưa cũng như làm thế làm sao để gồm thể ôm trọn được giấc mơ to lớn lớn mà lại bấy lâu nay nhân dân vẫn thường ao ước.
Văn của Nguyễn quang quẻ Sáng có đậm hơi thở đồng bằng, mẫu hồn riêng biệt được phù sa màu mỡ bồi đắp với cả nét chân phương, mộc mạc đặc trưng chỉ bé người ở miền sông nước mới có.
Nhà văn luôn lắng nghe tiếng nói của mọi người, từ đó chậm rãi đưa từng câu chuyện đời thật ấy đi vào vào văn chương, chính vì thế khi nói về truyện ngắn Chiếc lược ngà, Nguyễn quang quẻ Sáng đã phân chia sẻ rằng:
“Năm 1966, tôi từ miền Bắc trở về miền Nam. Vùng Đồng Tháp Mười rộng lớn nước trắng. Tôi đi ghe vào sâu trong rừng cùng sống ở một nhà sàn treo bên trên ngọn cây. Dịp đó, đoàn giao liên dẫn đường toàn là nữ. Tôi rất có ấn tượng với câu chuyện của một cô bé giao liên bao gồm chiếc lược ngà trắng. Sau khoản thời gian nghe cô kể chuyện, tôi ngồi viết một ngày, một đêm là ngừng tác phẩm này.”
Chiếc lược ngà luân phiên quanh nhị nhân vật đó là ông Sáu và bé nhỏ Thu, đàn bà của ông, cuốn sách vẽ bắt buộc một bức tranh tuyệt đẹp về tình phụ tử thiêng liêng, được đưa vào chương trình giáo dục THCS, tác phẩm đã truyền tải đến độc giả nhiều ý nghĩa nhân văn nhưng Nguyễn quang quẻ Sáng muốn gửi gắm.
Câu chuyện về tình phụ tử thấm đẫm hương thơm vị nhân sinh
Bởi lẽ học Việt nam giới giai đoạn 1945 – 1975 bao gồm sự núm đổi rõ rệt, cảm hứng đạo đức thế sự dần nạm thế cho cảm hứng ngợi ca chủ nghĩa nhân vật nên đề tài gia đình đã được đánh thức với trở lại một phương pháp mạnh mẽ, không chỉ xuất hiện ở tiểu thuyết, truyện ngắn nhiều hơn cả tản văn.
Nếu Thời xa vắng là một bi kịch với sự áp đặt với ép buộc của phụ thân mẹ qua giọng văn Lê Lựu xuất xắc Ma Văn kháng tái họa bức tranh cuộc sống thiếu thốn khó khăn nhọc nhưng đầy ắp tình bà cháu trong Côi chim cút cảnh đời thì Chiếc lược ngà lại luyến tiếc về một thời quá vãng, ko thể quay lại để bù đắp và chữa lành.
Câu chuyện về ông Sáu, người chiến sĩ do chiến tranh mà lại đã xa công ty tám năm bây giờ mới có dịp về quê thăm bé mình là bé Thu. Thời điểm ông lên đường thì đứa nhỏ xíu mới một tuổi, mỗi lần vợ đến quân doanh không thể dẫn theo con vì sợ nguy hiểm đề nghị ông Sáu chỉ bao gồm thể chú ý Thu qua tấm ảnh cũ.

Bấy lâu nay đi lính, nỗi nhớ bé cứ thế cơ mà dâng lên, cuộn trào vào lồng ngực, thời điểm nào ông cũng mong ngóng được chú ý thấy bé bỏng Thu mặc dù chỉ một lần vì thế khi đến nơi, xuồng còn chưa cập bến thì ông Sáu đã nhún chân nhảy bật lên khiến chiếc xuồng bị tạt ra xa, ông gọi con.
Trớ trêu thay, tưởng chừng nhỏ xíu Thu sẽ chạy đến nhưng mà ôm chầm lấy thân phụ nhưng nó chỉ nhìn ông bằng ánh mắt xa lạ, thấy vết sẹo trên mặt thân phụ thì hoảng hốt bỏ chạy, một tiếng nhì tiếng gọi mẹ. Lúc chứng kiến cảnh ấy, nỗi nhớ thương con bỗng chốc bị đả kích nặng nề.
“Với vẻ xúc động ấy cùng hai tay vẫn đưa về phía trước, anh chầm chậm bước tới, giọng lắp bắp run run:
– cha đây con!
– cha đây con!”
– Chiếc lược ngà
Về nhà thăm vợ con chỉ được vỏn vẹn tía ngày, trong khoảng thời gian ấy, bé nhỏ Thu vẫn ko chịu nhận ông Sáu là phụ thân cũng quán triệt ông ngủ với mẹ. Cả ngày ông ko đi đâu xa, chỉ ở công ty để cố gắng vỗ về nhỏ nhưng nó lại càng xa cách, thiết yếu điều đó đã khiến ông Sáu rất khổ tâm.
Suốt những năm tháng đi quân nhân trở về, ông chỉ muốn nghe con gọi bản thân một tiếng cha, thế cơ mà giờ đây bé xíu Thu lại rất ương ngạnh, ko chịu nghe lời.
Lúc gọi vào ăn cơm thì nói trống không, đồ ăn phụ thân gắp mang đến nó cũng đem hất ra làm văng tung tóe, giận vượt ông đưa tay đánh con làm nó hoảng sợ cơ mà chạy qua nhà bà ngoại ở mấy hôm, mẹ thanh lịch gọi cũng không chịu về.
Xem thêm: Soạn Văn Tổng Kết Từ Vựng Tiếp Theo ), Soạn Văn 9: Tổng Kết Về Từ Vựng (Tiếp Theo)
Đến ngày cuối thuộc ông Sáu vẫn không dám ôm con, chỉ đứng từ xa quan sát nó, dịp chuẩn bị đi để trở về chiến đấu thì bỗng nhiên bé xíu Thu chạy ra rồi gọi cha, một tiếng thân phụ mà bấy xưa nay ông vẫn luôn luôn mong đợi được thốt lên, nó đã xé chảy cõi lòng của ông cùng cả những người xung quanh.
“Tình thân phụ con như bỗng nổi dậy trong người nó, vào lúc không người nào ngờ đến thì nó bỗng kêu thét lên:
– Ba… a… a… ba!”
– Chiếc lược ngà
Một tiếng gọi được cất lên vào nghẹn ngào xúc động, trong sự đè nén mà bấy bấy lâu chỉ được nhìn phụ vương qua bức ảnh cũ. Nó hôn lên tóc, mặt cùng cả vết sẹo dài bên má, hành động ấy đã thể hiện tình yêu mãnh liệt đang tăng trào của đứa nhỏ dành cho phụ vương mình.
Khi tình cảm một lần nữa cuộn trào trong người nó thì cũng là dịp ông Sáu phải khăn gói ra đi, trở lại chiến trường. Ở căn cứ, ông vẫn nhớ lời hứa với con, khiến cho Thu một chiếc lược ngà, ông tỉ mỉ có tác dụng từng cái răng lược rồi cẩn thận nhưng khắc xuống với từng đường nét chữ “Yêu nhớ tặng Thu bé của ba”.

Trớ trêu thay, khi rubi cho con còn chờ ngày trở về để trao tặng thì ông Sáu đã hy sinh trong một trận càn lớn của Mỹ – Ngụy, những khoảng thời gian ngắn cuối đời, ông ko nói gì thêm chỉ chú ý chú bố rồi gắng sức lấy ra chiếc lược ngà còn ủ vào túi.Nguyễn quang quẻ Sáng đặt nhan đề Chiếc lược ngà cho tác phẩm nhằm thể hiện được nội dung cốt lõi nhưng mà mình muốn nhắn gửi. Đó chính là kỷ vật mà phụ thân dành tặng nhỏ gái, một minh chứng mang lại vẻ đẹp của tình phụ tử thiêng liêng, cao cả đồng thời chiếc lược ấy đã trở thành nguồn động lực trong đời để nhỏ bé Thu có thể có tác dụng một cô giao liên đầy dũng cảm.
Những bỏ ra tiết đặc sắc vào Chiếc lược ngà đã cho họ thấy được hành trình số phận nhỏ người vào những năm mon bom rơi đạn nổ, Nguyễn quang quẻ Sáng tài tình xây dựng tình huống khiến mạch truyện trở đề xuất hấp dẫn và tinh tế, lời thoại mộc mạc dễ dàng chạm đến trái tim độc giả, tạo bao thương nhớ mà lại lấy đi không ít nước mắt của bọn chúng ta.
Nước mắt và nỗi đau từ chiến tranh
Đọc Chiếc lược ngà, độc giả bao gồm thể nhận thấy ông Sáu chính là nạn nhân của chiến tranh, vết sẹo lâu năm trên mặt ấy như một minh chứng rõ rệt cho tội ác mà giặc Mỹ đã khiến ra, bọn chúng gieo rắc bên trên đất nước ta biết từng nào nỗi đau về cả thể xác lẫn tinh thần.
Đó là những năm mon đen tối không nhìn thấy Mặt Trời, người Việt nam giới phải sống bí mật ngay lập tức trên chủ yếu mảnh đất vốn dĩ thuộc về mình, giống với Số phận con người của Solokhov, chiến tranh tàn khốc đã khiến mang đến một đứa trẻ tất cả gia đình bỗng chất mất đi tất cả.
“Sống như thế và chết như thế, hỏi vậy làm thế nào mà chịu được? bọn họ buộc phải cầm súng.”
– Chiếc lược ngà
Những giọt nước mắt đã rơi nơi cháy rừng lửa đạn ko chỉ nói lên sự kiên cường mà còn là đạo đức, ý thức của nhỏ người, của cả dân tộc, nó nảy sinh lúc tình cảm được trao đi và thiết yếu một phút yếu đuối ấy đã trở thành động lực để họ thêm mạnh mẽ, đoàn kết chiến đấu.

Thế hệ trước phải sống vào những tháng ngày cò không mờ thẳng cánh, núi non như hóa thành sông cùng tiếng bom đạn muốn vỡ tung cả đất trời. Ngày ngày qua nhân dân ta còn vỡ òa lúc mùa gặt đã đến, lũ trẻ thì mải mê rong chơi trên cánh đồng bất tận, ngày lúc này thức dậy chỉ thấy đau thương, quê hương đất nước bỗng trở thành chiến trường.
“Làng nước đâu còn như xưa nữa. Người ta bị rời nhà, bị dồn vào các trại tập trung, rồi người ta lại phá ra, cả vườn tược cũng cụ đổi.”
– Chiếc lược ngà
Tuổi nước độc của Dương Nghiễm Mậu là một minh chứng rõ rệt về sự khốc liệt vày chiến tranh gây ra, tuổi trẻ nhưng mà thế hệ thời lửa đạn trải qua đã bị nhấn chìm trong buổi loạn lạc và nước mắt khóc mang lại số phận những người khốn khổ, họ bị hút hết nhựa sống, một cơ thể bình thường khỏe mạnh bỗng trở thành tàn phế.
Diễn ra một giải pháp tàn khốc cùng triệt để, giống với Tướng về hưu của Nguyễn Huy Thiệp, chiến tranh còn giết chết nhỏ người từ trong suy nghĩ, tư tưởng. Không chỉ là máu, những chổ chính giữa hồn mỏi mệt vào tuyệt vọng, trong màn sương của thuốc súng ấy cũng một phần tái hiện bắt buộc bức tranh hiện thực về những ngày đen tối.
Giá trị nhân văn cao cả vào Chiếc lược ngà
Giống với Cha nhỏ nghĩa nặng của Hồ Biểu Chánh, tác phẩm là một hình tượng nghệ thuật chứa đựng tình cảm phụ tử sâu nặng và mãnh liệt, thông qua nhân vật chính, Nguyễn quang quẻ Sáng đã tái hiện lại trước mắt chúng ta bức tranh cuộc sống nhỏ người vào chiến tranh.
Đối với nhỏ bé Thu, chiếc lược ngà không chỉ là nỗi nhớ, kỷ vật đơn sơ của người thân phụ đã mất mà hơn nữa thể hiện được nỗi ân hận trong quá khứ, từ đó trở thành một lời thúc giục tinh thần dũng cảm để tương lai bao gồm thể bước tiếp trên hành trình dài chiến đấu còn dang dở.
Chiếc lược ngà trở thành thứ quan liêu trọng để ông Sáu bao gồm thể bù đắp cho bé vì những mon năm qua, nó là sợi dây gắn kết tình thương, là biểu hiện của sự nhung nhớ đồng thời là món quà tình thực duy nhất nhưng mà người đàn ông đã hy sinh ấy để lại.
Xem thêm: Châu Á Có Bao Nhiêu Đới Khí Hậu ? Châu Á Có Bao Nhiêu Đới Khí Hậu
Vết sẹo là hình tượng nghệ thuật độc đáo, tuy rằng truyện rất hiếm khi được nhắc đến nhưng nó vừa là nút thắt đẩy mâu thuẫn lên cao trào đồng thời làm cho sáng tỏ những khúc mắc trong Chiếc lược ngà, ở những trang cuối cùng, Nguyễn quang đãng Sáng đã viết rằng:
“Đây chính là lời trăn trối cuối thuộc và cũng chính là tình yêu anh để lại bên trên thế gian, tình thương ấy là bất diệt.”
– Chiếc lược ngà
Chúng ta thấy được ngòi cây viết của Nguyễn quang Sáng tất cả sự trưởng thành trong từng đưa ra tiết đến mỗi phân đoạn, Chiếc lược ngà không có sự suy tưởng phức tạp, đưa ra tiết với lời văn mộc mạc dễ đi vào lòng người, thiết yếu điều đó đã khiến cho tác phẩm trở nên đặc biệt, chân thực cơ mà gây bao xúc động.